Truyện ngụ ngôn - giáo dục

  • Thread starter Master
  • Ngày bắt đầu
  • Trả lời 0
  • Xem 1K

Master

Đầy tớ nhân dân
Nhân viên
Quản lý
12/12/19
3,191
7,447
Bến Tre
gianghi.net
VNĐ
140,012
Nguyễn Văn Thiệp
thieptb
langtuthiep
hoahocthcsnpt

Chú khỉ lưu manh​

Thuở xa xưa, có một con Mèo và một con Khỉ chơi với nhau rất thân. Lúc nào chúng cũng đùa nghịch chọc ghẹo nhau.


Một hôm chúng thấy trong lò sưởi có mấy hột đậu phụng rang sắp chín. Khỉ nói:

─ Mày giỏi hơn tao. Mày khều đậu phụng ra rồi chúng mình cùng ăn.

Mèo thò chân vào lò, gẩy ra được vài hột, rồi rụt chân lại. Nó thử vài lần nữa, kéo ra thêm được ít nữa. Mèo kéo ra hột nào thì Khỉ bỏ ngay vào miệng nhai hết.

Khi ông chủ đi lại, Khỉ trốn mất, còn Mèo ở lại bị phạt. Từ đó, Mèo không còn chơi với Khỉ nữa và chỉ ăn chuột mà thôi. Mèo học được bài học đích đáng: Kẻ nịnh hót luôn tìm cách lợi dụng lòng tốt của người khác.



Đàn kiến đền ơn​

Trong khu rừng nọ, một đàn kiến sa vào vũng nước. Ở trên cành cây gần bên, có một chú chim nhỏ vừa ra khỏi tổ, thấy động lòng thương, chú bay vụt ra nhặt mấy cọng rác thả xuống làm cầu cho đàn kiến đi qua.


Ngày tháng trôi qua, chú chim ấy cũng không còn nhớ đến đàn kiến nọ. Loài chim nhỏ này rất thích làm tổ trên cành sơn trà bởi vì cành cây tua tủa những gai nhọn hoắt. Sơn trà dùng gai làm vũ khí chống kẻ thù và khi ấy sơn trà che chở luôn cho cả tổ chim.

Mèo, quạ to xác nhưng khó mà len lỏi vào giữa những mũi gai sắc nhọn để đến được gần tổ chim. Nhưng một hôm con mèo rừng xám bất chấp gai góc cứ tìm cách lần mò tới gần tổ chim nọ. Bỗng từ đâu có một đàn kiến dày đặc đã nhanh chóng tản đội hình ra khắp cành sơn trà nơi có tổ chim đang ở.. Mèo rừng hốt hoảng bỏ chạy ngay bởi nó nhớ có lần kiến lọt vào tai đốt đau nhói.

Đàn kiến bị sa vào vũng nước ngày ấy đã không quên ơn chú chim đã làm cầu cứu thoát mình khỏi vũng nước.
 

Phần mềm thông dụng

Back
Bên trên