Hóa học & KHTN

This is a sample guest message. Register a free account today to become a member! Once signed in, you'll be able to participate on this site by adding your own topics and posts, as well as connect with other members through your own private inbox!

Nghèo không đáng trách, cũng chẳng đáng thương

  • Thread starter Master
  • Ngày bắt đầu
  • Trả lời 0
  • Xem 2K

Master

Đầy tớ nhân dân
Nhân viên
Quản lý
Có người nghèo nhưng không thấy khổ, có người suốt ngày than trách. Có người nghèo nhưng sống trung thực, không ham của người, nhưng lại có người vin vào cớ nghèo để làm trái pháp luật, trái đạo nghĩa.

Giàu, có nhiều loại người giàu. Có người giàu nhưng biết chia sẻ, có người không, chỉ biết tìm cách giàu hơn. Có người giàu từ trong trứng nước, có người phấn đấu đi lên thành giàu. Có người giàu do trăm mưu, nghìn kế, đạp lên người khác mà giàu, lại cũng có người giàu vì làm ăn chân chính mà giàu.
Có người giàu biết mình giàu mà dừng lại, chăm lo cho gia đình, người thân, cũng có người giàu mà chỉ biết cố gắng giàu thêm, chẳng màng đến hạnh phúc gia đình. Vậy giàu đâu có nghĩa là tốt, cũng không có nghĩa là xấu.

Nghèo cũng có nhiều loại người nghèo. Có người nghèo nhưng không thấy khổ, có người nghèo lại chỉ biết suốt ngày than trách. Có người nghèo vì hoàn cảnh xã hội, không có cách vực lên nổi. Cũng có người nghèo tự do bản thân mình không biết cố gắng khi vẫn có điều kiện, chỉ biết có hưởng thụ.

Có người nghèo nhưng vẫn thương yêu chăm sóc gia đình, cũng có người nghèo đổ lỗi cho cái nghèo rồi bỏ mặc gia đình. Có người nghèo nhưng sống trung thực, không ham của người, cũng có người vin vào cớ nghèo để làm trái pháp luật, trái đạo nghĩa. Vậy nghèo không đáng trách, cũng chẳng đáng thương.

Vậy xin đừng dùng giàu nghèo mà phân chia xã hội, đừng vì giàu nghèo bỏ mặc các giá trị khác trong cuộc sống. Sống không chỉ để làm giàu, không nhất thiết phải cố hết sức làm giàu, mà trước khi làm giàu hãy nghĩ đến mục đích làm giàu để làm gì, có đáng phải bỏ đi những mục đích khác để làm giàu hay không?

Sẽ có người nói rằng, với suy nghĩ như vậy xã hội làm sao phát triển? Tôi không dám mà cũng không muốn tranh cãi. Tôi chỉ cho rằng, giàu nghèo không phải là tiêu chí của cuộc đời, giàu nghèo không phải để phân định con người, đừng để thế hệ trẻ chỉ biết nghĩ đến làm giàu, mà hãy cho họ biết làm gì để mang lại hạnh phúc cho bản thân và cho mọi người.

Xin đừng tiếp tục nói: "Làm giàu như thế nào?" hay "Vì sao tôi nghèo?" mà hãy hỏi nhau rằng "Làm thế nào để sống hạnh phúc?", " Làm thế nào để đem lại hạnh phúc cho người?". Hy Vọng...
 

Phần mềm thông dụng

Bên trên